Các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã thực hiện một thí nghiệm dường như xuất phát từ một cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, nhưng đó là một thực tế hữu hình. Họ đã thành công trong việc đưa ADN của một sinh vật vi mô nhỏ bé, được biết đến với tên gọi là tardigrade hoặc gấu nước, vào tế bào người. Động vật nhỏ này nổi tiếng với khả năng sống sót phi thường của nó trong các điều kiện khắc nghiệt, bao gồm chân không không gian, nhiệt độ cực đoan và mức độ bức xạ cao.
Tardigrade có một protein đặc biệt gọi là Dsup, hoạt động như một lá chắn bảo vệ cho ADN của nó. Các nhà khoa học Trung Quốc đã thành công trong việc đưa protein này vào tế bào người, với kết quả gây ngạc nhiên. Các tế bào, trước đây dễ bị tổn thương bởi bức xạ, đã cho thấy khả năng kháng cao hơn, và vật liệu di truyền của chúng được bảo vệ. Hơn nữa, những tế bào đã được biến đổi này tiếp tục quá trình phát triển và duy trì khả năng sống sót trong thời gian dài hơn.
Thí nghiệm đổi mới này được thực hiện bằng công nghệ chỉnh sửa gen CRISPR tại một viện y tế quân sự ở Trung Quốc. Tình huống này đặt ra câu hỏi về các ứng dụng quân sự có thể có của nghiên cứu này. Nếu công nghệ này được hoàn thiện, nó có thể dẫn đến việc tạo ra những người lính có khả năng siêu phàm, có thể sống sót trong các môi trường khắc nghiệt, bao gồm các kịch bản chiến tranh hạt nhân, và hoạt động trong không gian hoặc trong các khu vực bị tàn phá.
Mặc dù các thí nghiệm này vẫn đang trong giai đoạn phòng thí nghiệm và chưa được thử nghiệm trên con người, một câu hỏi cơ bản nảy sinh: Những hệ quả đạo đức, khoa học và xã hội nào sẽ xảy ra nếu các thí nghiệm này được tiến hành trên con người? Liệu điều này có đại diện cho một bước tiến tới việc cải thiện nhân loại hay nó sẽ đưa chúng ta gần hơn đến việc tạo ra một con người có những đặc điểm tương tự như máy móc?
Các công nghệ này rất mạnh mẽ, nhưng nếu được sử dụng một cách thiếu trách nhiệm, chúng có thể gây ra những vấn đề mới, chẳng hạn như tổn thương tế bào hoặc các bệnh di truyền có thể được truyền cho các thế hệ tương lai. Các quốc gia khác cũng đang khám phá các lĩnh vực nghiên cứu tương tự, nhưng việc đưa ADN của loài tardigrade vào con người đại diện cho một mức độ thử nghiệm chưa từng có.
Chủ đề này không còn chỉ thuộc về lĩnh vực khoa học; nó đã trở thành một vấn đề liên quan đến toàn nhân loại. Chúng ta phải quyết định con đường mà chúng ta muốn đi: chúng ta sẽ chọn tiến hóa tự nhiên hay sẽ bước vào một thế giới của những con người được thiết kế trong phòng thí nghiệm, nơi sức mạnh công nghệ chiếm ưu thế hơn các cân nhắc đạo đức?
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã thực hiện một thí nghiệm dường như xuất phát từ một cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, nhưng đó là một thực tế hữu hình. Họ đã thành công trong việc đưa ADN của một sinh vật vi mô nhỏ bé, được biết đến với tên gọi là tardigrade hoặc gấu nước, vào tế bào người. Động vật nhỏ này nổi tiếng với khả năng sống sót phi thường của nó trong các điều kiện khắc nghiệt, bao gồm chân không không gian, nhiệt độ cực đoan và mức độ bức xạ cao.
Tardigrade có một protein đặc biệt gọi là Dsup, hoạt động như một lá chắn bảo vệ cho ADN của nó. Các nhà khoa học Trung Quốc đã thành công trong việc đưa protein này vào tế bào người, với kết quả gây ngạc nhiên. Các tế bào, trước đây dễ bị tổn thương bởi bức xạ, đã cho thấy khả năng kháng cao hơn, và vật liệu di truyền của chúng được bảo vệ. Hơn nữa, những tế bào đã được biến đổi này tiếp tục quá trình phát triển và duy trì khả năng sống sót trong thời gian dài hơn.
Thí nghiệm đổi mới này được thực hiện bằng công nghệ chỉnh sửa gen CRISPR tại một viện y tế quân sự ở Trung Quốc. Tình huống này đặt ra câu hỏi về các ứng dụng quân sự có thể có của nghiên cứu này. Nếu công nghệ này được hoàn thiện, nó có thể dẫn đến việc tạo ra những người lính có khả năng siêu phàm, có thể sống sót trong các môi trường khắc nghiệt, bao gồm các kịch bản chiến tranh hạt nhân, và hoạt động trong không gian hoặc trong các khu vực bị tàn phá.
Mặc dù các thí nghiệm này vẫn đang trong giai đoạn phòng thí nghiệm và chưa được thử nghiệm trên con người, một câu hỏi cơ bản nảy sinh: Những hệ quả đạo đức, khoa học và xã hội nào sẽ xảy ra nếu các thí nghiệm này được tiến hành trên con người? Liệu điều này có đại diện cho một bước tiến tới việc cải thiện nhân loại hay nó sẽ đưa chúng ta gần hơn đến việc tạo ra một con người có những đặc điểm tương tự như máy móc?
Các công nghệ này rất mạnh mẽ, nhưng nếu được sử dụng một cách thiếu trách nhiệm, chúng có thể gây ra những vấn đề mới, chẳng hạn như tổn thương tế bào hoặc các bệnh di truyền có thể được truyền cho các thế hệ tương lai. Các quốc gia khác cũng đang khám phá các lĩnh vực nghiên cứu tương tự, nhưng việc đưa ADN của loài tardigrade vào con người đại diện cho một mức độ thử nghiệm chưa từng có.
Chủ đề này không còn chỉ thuộc về lĩnh vực khoa học; nó đã trở thành một vấn đề liên quan đến toàn nhân loại. Chúng ta phải quyết định con đường mà chúng ta muốn đi: chúng ta sẽ chọn tiến hóa tự nhiên hay sẽ bước vào một thế giới của những con người được thiết kế trong phòng thí nghiệm, nơi sức mạnh công nghệ chiếm ưu thế hơn các cân nhắc đạo đức?