Sự từ chối của Bắc Kinh kích thích cuộc tranh luận chiến lược ở Berlin
Cách tiếp cận của Đức đối với Trung Quốc đang bị xem xét lại sau khi Bộ trưởng Ngoại giao Johann Wadephul hủy chuyến thăm dự kiến đến Bắc Kinh khi các quan chức Trung Quốc chỉ đồng ý cho một trong số nhiều cuộc họp được đề xuất. Quyết định này đã làm dấy lên những kêu gọi ngày càng tăng trong Berlin để suy nghĩ lại chiến lược thương mại và an ninh của đất nước đối với Trung Quốc, đặc biệt là trong bối cảnh các hạn chế ngày càng gia tăng về xuất khẩu đất hiếm.
Wadephul, đại diện cho Liên minh Dân chủ Cơ đốc giáo (CDU), đã định thảo luận về các biện pháp kiểm soát của Bắc Kinh đối với các nguyên tố hiếm và chất bán dẫn—những vật liệu quan trọng cho ngành công nghệ và quốc phòng của Đức. Tuy nhiên, sự hợp tác hạn chế từ các đối tác Trung Quốc đã dẫn đến việc hoãn chuyến thăm.
Sự Kêu Gọi Ngày Càng Tăng Về Một Cuộc Cải Cách Chiến Lược
Sau khi hủy bỏ, Adis Ahmetovic của Đảng Dân chủ Xã hội (SPD) đã kêu gọi Đức áp dụng một “chính sách đối ngoại chủ động và chiến lược” hơn, nhấn mạnh lợi ích lâu dài và sự giao tiếp rõ ràng. Những nhận xét của ông phản ánh một sự đồng thuận ngày càng tăng ở Berlin rằng sự phụ thuộc của Đức vào Trung Quốc khiến nước này phải đối mặt với những rủi ro về kinh tế và an ninh.
Việc Trung Quốc siết chặt kiểm soát xuất khẩu các nguyên tố đất hiếm đã làm sâu sắc thêm những lo ngại đó. Những vật liệu này - rất quan trọng cho xe điện, tuabin gió và vũ khí tiên tiến - vẫn do các nhà cung cấp Trung Quốc chiếm ưu thế. Năm 2024, Đức đã nhập khẩu khoảng 65,5% nguyên tố đất hiếm từ Trung Quốc, cho thấy mức độ phụ thuộc của họ vẫn không thay đổi nhiều.
An ninh quốc gia và rủi ro công nghiệp
Các chuyên gia cảnh báo rằng sự tập trung sản xuất đất hiếm ở Trung Quốc đặt ra những thách thức nghiêm trọng đối với an ninh quốc gia. Các nhà thầu quốc phòng của Đức, cùng với cơ sở quân sự-công nghiệp rộng lớn hơn của châu Âu, phụ thuộc nặng nề vào các loại đất hiếm nặng của Trung Quốc.
Berlin đã bắt đầu tìm kiếm các phương án thay thế bằng cách mở rộng chuỗi cung ứng và đầu tư vào khả năng chế biến trong nước. Tuy nhiên, các nhà phân tích lưu ý rằng những nỗ lực này vẫn đang ở giai đoạn đầu, khiến Đức dễ bị tổn thương trước những gián đoạn từ sự chuyển mình trong chính sách của Bắc Kinh.
Cân bằng Thương mại và An ninh
Chuyến đi Bắc Kinh bị hủy bỏ nhấn mạnh một bước ngoặt trong chính sách Trung Quốc của Đức. Là nền kinh tế lớn nhất châu Âu, Đức hiện đang phải đối mặt với một bài toán cân bằng khó khăn—duy trì quan hệ thương mại với Trung Quốc trong khi giảm bớt sự phụ thuộc chiến lược.
Các nhà quan sát cho rằng Berlin sẽ ngày càng tập trung vào:
Đa dạng hóa chuỗi cung ứng ra khỏi Trung Quốc
Thắt chặt giám sát thương mại với các đối tác chiến lược
Đầu tư vào các dự án chế biến đất hiếm địa phương và châu Âu
Cách Đức thích nghi thành công có thể không chỉ định hình tương lai công nghiệp của nước này mà còn cả lập trường tập thể của châu Âu đối với Bắc Kinh.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Đức đối mặt với áp lực cải cách chính sách thương mại với Trung Quốc sau khi chuyến thăm về đất hiếm bị hủy bỏ.
Sự từ chối của Bắc Kinh kích thích cuộc tranh luận chiến lược ở Berlin
Cách tiếp cận của Đức đối với Trung Quốc đang bị xem xét lại sau khi Bộ trưởng Ngoại giao Johann Wadephul hủy chuyến thăm dự kiến đến Bắc Kinh khi các quan chức Trung Quốc chỉ đồng ý cho một trong số nhiều cuộc họp được đề xuất. Quyết định này đã làm dấy lên những kêu gọi ngày càng tăng trong Berlin để suy nghĩ lại chiến lược thương mại và an ninh của đất nước đối với Trung Quốc, đặc biệt là trong bối cảnh các hạn chế ngày càng gia tăng về xuất khẩu đất hiếm.
Wadephul, đại diện cho Liên minh Dân chủ Cơ đốc giáo (CDU), đã định thảo luận về các biện pháp kiểm soát của Bắc Kinh đối với các nguyên tố hiếm và chất bán dẫn—những vật liệu quan trọng cho ngành công nghệ và quốc phòng của Đức. Tuy nhiên, sự hợp tác hạn chế từ các đối tác Trung Quốc đã dẫn đến việc hoãn chuyến thăm.
Sự Kêu Gọi Ngày Càng Tăng Về Một Cuộc Cải Cách Chiến Lược
Sau khi hủy bỏ, Adis Ahmetovic của Đảng Dân chủ Xã hội (SPD) đã kêu gọi Đức áp dụng một “chính sách đối ngoại chủ động và chiến lược” hơn, nhấn mạnh lợi ích lâu dài và sự giao tiếp rõ ràng. Những nhận xét của ông phản ánh một sự đồng thuận ngày càng tăng ở Berlin rằng sự phụ thuộc của Đức vào Trung Quốc khiến nước này phải đối mặt với những rủi ro về kinh tế và an ninh.
Việc Trung Quốc siết chặt kiểm soát xuất khẩu các nguyên tố đất hiếm đã làm sâu sắc thêm những lo ngại đó. Những vật liệu này - rất quan trọng cho xe điện, tuabin gió và vũ khí tiên tiến - vẫn do các nhà cung cấp Trung Quốc chiếm ưu thế. Năm 2024, Đức đã nhập khẩu khoảng 65,5% nguyên tố đất hiếm từ Trung Quốc, cho thấy mức độ phụ thuộc của họ vẫn không thay đổi nhiều.
An ninh quốc gia và rủi ro công nghiệp
Các chuyên gia cảnh báo rằng sự tập trung sản xuất đất hiếm ở Trung Quốc đặt ra những thách thức nghiêm trọng đối với an ninh quốc gia. Các nhà thầu quốc phòng của Đức, cùng với cơ sở quân sự-công nghiệp rộng lớn hơn của châu Âu, phụ thuộc nặng nề vào các loại đất hiếm nặng của Trung Quốc.
Berlin đã bắt đầu tìm kiếm các phương án thay thế bằng cách mở rộng chuỗi cung ứng và đầu tư vào khả năng chế biến trong nước. Tuy nhiên, các nhà phân tích lưu ý rằng những nỗ lực này vẫn đang ở giai đoạn đầu, khiến Đức dễ bị tổn thương trước những gián đoạn từ sự chuyển mình trong chính sách của Bắc Kinh.
Cân bằng Thương mại và An ninh
Chuyến đi Bắc Kinh bị hủy bỏ nhấn mạnh một bước ngoặt trong chính sách Trung Quốc của Đức. Là nền kinh tế lớn nhất châu Âu, Đức hiện đang phải đối mặt với một bài toán cân bằng khó khăn—duy trì quan hệ thương mại với Trung Quốc trong khi giảm bớt sự phụ thuộc chiến lược.
Các nhà quan sát cho rằng Berlin sẽ ngày càng tập trung vào:
Cách Đức thích nghi thành công có thể không chỉ định hình tương lai công nghiệp của nước này mà còn cả lập trường tập thể của châu Âu đối với Bắc Kinh.